Mỗi lần vận chuyển hàng hóa từ Hà Nội đi Thái Nguyên tôi lại nhớ đến lần tập lái đường trường đầu tiên của mình. Nếu như trước đây, từ Hà Nội đi Thái Nguyên mất khoảng 3 tiếng, thì bây giờ, 3 tiếng đồng hồ đó đủ để tôi có thể chạy 2 lượt cả đi lẫn về.
Năm 2010, tôi bắt đầu đi học lái xe. Quá trình học và thi của tôi khoảng 2 tháng, nhưng chỉ có 10 ngày đi học lái, cùng với 6 tiếng tập xe chip. May mắn cho tôi là tôi qua ngay lần thi đầu tiên. Cầm trên tay tấm bằng, tôi thấy tự hào vô cùng.
Tôi đi học như 1 tờ giấy trắng, chưa biết gì về xe, cũng chưa từng một lần ngồi trên ghế lái. Tôi có 2 tuần học lý thuyết tại trường. Sau khi học xong lý thuyết, tôi bắt đầu đi học lái. Hai buổi học lái đầu tiên, tôi được thầy dạy cho các chức năng cơ bản ở trên xe, và tiếp đó là thực hành học số “nguội”. Chỉ thực hành thao tác chính đó là đạp côn vào số, đạp côn ra số từ số 1 đến số 5. Sau 2 buổi học số nguội, đến buổi thứ 3 thầy lái xe đến bãi đất trống rất rộng để tôi bắt đầu tập lái. Khi đã quen với các vào số, tăng, giảm ga, tôi tiếp tục được học cách lùi vào chuồng. Tôi luyện tập 3 buổi cho kỹ năng này là đã thành thục, phải nói là 10 phát ăn cả 10. Hai buổi học lái tiếp theo, tôi bắt đầu được thầy kèm cho đi lái đường trường. Điểm đến là thành phố Thái Nguyên, thầy bảo có bạn ở trên đó nên nhóm tôi lên đấy coi như vừa đi học vừa đi chơi. Nhóm tôi có 3 người nên mỗi người sẽ thay phiên nhau lái 1 tiếng đồng hồ. Ban đầu đi đường mà tôi run, nhìn thấy xe đằng trước là tôi cho xe ép sát gần vỉa hè, thầy bảo: “sao lại lái xe như thế, cứ đúng đường mình mà đi chứ. Nguyên tắc xe con là phải đi làn ngoài cùng, tránh xe đối diện như thế thì những người đi cùng chiều với mình còn chỗ nào mà đi”. Thầy nói tiếp, “người ta đi lấn vào đường của mình là người ta sai, vì vậy, người ta sẽ tự chủ động nhường đường cho mình”. Nghe lời thầy, tôi cứ đi đúng đường, và quả là người lái phía đối diện phải chủ động tránh xe của tôi và đi đúng làn đường của mình. Đi được 30 phút, tôi bắt đầu thấy ổn hơn thì tôi gặp tình huống đến toát mồ hôi hột. Trước mặt là đoạn đường đang bị đào bới, sửa chữa, xe của tôi mắc phải hố sâu, thầy bảo tôi bình tĩnh và từ từ xử lý tình huống. Tôi cứ cố nhấn ga mà xe vẫn không qua được chỗ đó. Mồ hôi đã vã ra rồi, thầy ngồi bên cạnh cũng toát mồ hôi theo vì hướng dẫn mãi mà học trò chẳng làm được. Các xe phía sau thi nhau rú còi inh ỏi khiến tôi càng khiến tôi luống cuống. Thầy phải trấn an, bảo tôi bình tĩnh, từ từ làm theo hướng dẫn của thầy. Cuối cùng tôi cũng qua được hố sâu đó.
Nếu chỉ đơn thuần lái xe trên những đoạn đường mượt mà, thẳng tắp thì đơn giản. Vấn đề khó khăn hơn là kỹ năng xử lý tình huống, kinh nghiệm lái xe phải được trau dồi qua nhiều chuyến đi chứ không thể một sớm một chiều mà có được. Đến ngày chính thức đi thi bằng lái, nhìn thấy những con đường trong bãi sát hạch thật nhỏ bé và đẹp đẽ làm sao. Nó khác hẳn những con đường lớn bên ngoài, sau khi có tấm bằng B2 là cả một hành trình dài. Rời cổng trường trung tâm sát hạch là một cánh cửa mới mở ra với nhiều bất ngờ, thú vị nhưng cũng không kém phần khó khăn, gian nan thử thách lòng người.